Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Bạn đang truy cập wapsite :SiteTaiGame.Wap.Sh
Wap Tai Game Java, Game Crack , Game Viet Hoa, Game Online Hay Cho Dien Thoai
wap tai game java, tai game crack, game viet hoa hay, game online tuyen chon,
1Game Gì Đang Hót ?
Tai Game Avatar 228 - Nâng cấp nhứng tính năng mới nhất
Tai Ninja School 090 - Full Hack + Full Mod
Tai Game Gopet 120 - Cuộc chiến giữa các linh vật
Tai Music City 131 Thành phố âm nhạc phiên bản mới nhất
Tai Khi Phach Anh Hung 148 Auto Click + Mod Full
Tai Game Iwin 272 - Game đánh bài HOT nhất trên điện thoại
“Bởi vì anh ghen!”

Quả thực lúc đó Nam Cung Nghiêu bị cô ép, gấp quá mới buột miệng la lên câu đó. Anh kinh ngạc, Uất Noãn Tâm cũng kinh ngạc, không thể tin được mở to mắt nhìn anh.

Mặt anh trải qua một hồi lúng túng, mới buông lỏng không giữ chặt cô.

Uất Noãn Tâm mở miệng, rất khó để nói thành lời. “Anh, anh mới nói gì hả? Nói lại lần nữa đi!” Nhất định cô nghe lầm rồi, hoặc…. đây chỉ là một giấc mơ.

Cái cảm giác này gần như bức anh điên, Nam Cung Nghiêu đè nén quá lâu rồi, không muốn trốn tránh nữa. Anh không phủ nhận, bỏ xuống dáng vẻ kiêu ngạo, trong giọng nói pha trộn sự mệt mỏi và bất đắc dĩ. “Em không nghe lầm, anh ghen! Nhìn thấy em và Ngũ Liên thân thiết như vậy, anh sắp điên mất rồi!”

“Đây là ham muốn chiếm giữ của người đàn ông sao?”

“Nếu như chỉ là ham muốn chiếm giữ, thì lúc nãy anh sẽ không cãi nhau như một thằng điên! Bắt đầu từ rất lâu, không biết từ khi nào, khi em và Lương Cảnh Đường quá thân thiết với nhau, anh đã ghen rồi, hơn nữa còn cực kỳ ghen tỵ. Cái cảm giác đó rất khó chịu, giống như có một con sâu đục khoét trong tim, rất đau, đến nghẹt thở.”

“Thực ra anh không biết em có gì hấp dẫn, lại có thể khiến đàn ông yêu thích đến vậy, để mấy tên đó cam tâm tình nguyện ở bên cạnh, ngay cả khi em đã kết hôn rồi cũng không thèm qua tâm, thậm chí đến Ngũ Liên cũng… bọn họ với anh mà nói, đều có sức uy hiếp rất lớn. Rất nhiều lần anh chỉ có thể cố gắng đè nén sự ghen tỵ này, tự mình lừa mình, đó chẳng qua chỉ là tính chiếm hữu của người đàn ông, anh vốn không quan tâm em. Nhưng từ sau lần đến Paris, anh không cách nào trốn tránh cảm giác này, anh quả thực đang ghen.”

Uất Noãn Tâm ngơ ngác, cả người có cảm giác không thể nuốt trôi tin này.

Ngay cả khi chính tai nghe được, cũng sinh ra sự nghi ngờ….

Cô từ trước đến giờ không hề nghĩ tới, trong lòng anh có nhiều suy nghĩ đến vậy, anh sẽ vì mình ghen tỵ, cô cho rằng anh chỉ xem mình là vật sở hữu riêng mới làm như vậy.

Hóa ra…… cô đã từng nếm qua mùi vị này, anh cũng có.

Điều này quá bất thình lình, cô không biết phải phản ứng lại như thế nào nữa.

“Nhưng mà….. em và anh ấy chỉ là bạn bè, thực sự…… cái ôm lúc nãy chỉ là……”

“Anh biết em không phản bội anh. Nhưng từ đầu đến cuối anh không có cảm giác an toàn, sợ một ngày nào đó, em sẽ bị Ngũ Liên cướp đi.” Nam Cung Nghiêu cười khổ. Người trước giờ luôn tự tin như anh, lại có một ngày cảm thấy sợ hãi, mà còn vì tình cảm, vẫn thua trên tay cô, thực sự rất nực cười.

Nhưng, thua cũng đã thua rồi.

Anh, nhận thua!

“Xin lỗi, em không hề biết…..”

“Em không cần nói xin lỗi! Là anh vốn không hề để em hiểu rõ anh!” Nói ra những lời này, trong lòng Nam Cung Nghiêu thoải mái rất nhiều, tản đá lớn đè nén trong lòng cuối cùng cũng được bỏ xuống. Buông bỏ mọi thứ, khẽ cười đúng dậy, vuốt ve mặt cô. “Cãi nhau mệt rồi, nghỉ ngơi thật tốt nhé. Giống như hồi ở Paris, được không?”

“……..Vâng!” Uất Noãn Tâm đỏ mặt, trong lòng như con nai hoảng loạn. “Em, em chuẩn bị nước cho anh tắm.”

“Được!” Nam Cung Nghiêu ngồi trên ghế sofa, nhìn cô bận rộn trong phòng tắm, lại có cảm giác yên ổn. Không biết bắt đầu từ lúc nào, cô đã ở thành nguyên nhân làm cho anh yên tâm. Không nhìn thấy cô, anh cảm thấy trong lòng trống trải, thiếu mất thứ gì đó.

Mấy ngày này, cô mang lại cho anh rất nhiều niềm vui và sự ấm áp, anh đã quen có cô, có chút không thể rời xa được.

Cứ muốn như vậy lẳng lặng nhìn cô, sống cùng với cô, trải qua một cuộc sống bình dị.

Uất Noãn Tâm chuẩn bị xong nước tắm. “Có thể tắm rồi đó.”

“Ừ!” Nam Cung Nghiêu vừa cởi áo khoát, thì điện thoại rung lên, trên màn hình nhấp nháy tên ‘Nam Cung Vũ Nhi’.

Anh lại quên mất đã đồng ý buổi tối dùng bữa với cô ta.
(Các bạn đang đọc truyện tại: tuthienbao.com
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ)

Anh làm động tác im lặng với Uất Noãn Tâm, đi đến cửa sổ. Quả nhiên, cuộc gọi vừa thông, đã nghe thấy tiếng chất vấn của cô ta.

“Em đã gọi cho anh hơn năm mươi cuộc, sao anh lại không bắt máy? Không phải nói cùng nhau dùng cơm tối sao?”

“Xin lỗi, anh đã quên, điện thoại để chế độ rung, không nghe thấy.”

“Vậy bây giờ anh đang ở đâu? Em ngủ không được, anh về với em đi!”

“Anh đang ở công ty….”

Anh có chút bối rối liếc nhìn Uất Noãn Tâm, cô đoán ra là điện thoại của Nam Cung Vũ Nhi, trong lòng bỗng nhiên có chút căng thẳng. Không hiểu sao có cảm giác mình giống tiểu tam, cướp đoạt đàn ông của người khác.

“Anh gạt người, em đã gọi điện thoại cho Hướng Vi, cô ấy nói hôm nay anh tan ca rất sớm! Anh đang ở chỗ Noãn Tâm đúng không?”

“………. Ừ!”

“Tối nay anh định qua đêm ở đó sao?”

“…………. Ừ!”

“Vậy em thì sao? Anh không về với em, em ngủ không được!”

Giọng nói của cô ta quá lớn, ngay cả Uất Noãn Tâm cũng nghe rõ mồn một. Cô không muốn Nam Cung Nghiêu khó xữ, ánh mắt tỏ ý bảo anh về nhà, sau đó lặng lẽ đi vào phòng.

Nhìn bóng lưng mất mát, làm cho Nam Cung Nghiêu khó chịu.

“Nghỉ ngơi sớm đi! Ngày mai anh về!”

Nói xong, anh cúp điện thoại.

Uất Noãn Tâm đúng im, khóe miệng hiện lên một nụ cười. Cô cho rằng, anh sẽ chọn Vũ Nhi….

“Có quần áo không? Tắm xong cả người có thể trần như nhuộng đi ra sao?”

“Có!” Cô đén nén vui mừng, nhưng vẫn nhanh nhẹn như một chú chim sơn ca, vội đi vào phòng tìm một bộ áo ngủ dành cho nam.

Mặt Nam Cung Nghiêu đen thui. “Trong nhà em lại có quần áo dành cho nam sao? Chuẩn bị cho Ngũ Liên hả?”

“Anh nhìn kỹ lại đi, đây là áo ngủ của anh.”

Nam Cung Nghiêu nhìn qua, đúng thực vậy, sắc mặt lúc này mới dịu đi, nở nụ cười có chút xấu xa. “Dọn nhà còn mang theo áo ngủ của anh, không phải luyến tiếc mùi hương của anh, tối ôm nó ngủ chứ?”

Uất Noãn Tâm bị nói trúng tim đen, lúc này mặt đỏ như trái cà chua. “Làm, làm gì có, anh bớt tự kỷ đi!”

“Trên đó có mùi của em….”

“Mới không có! Ây da, anh mau đi tắm đi, đừng nói nhiều nữa.” Cô đẩy anh nhét vào phòng tắm, dủng sức đóng cửa lại, dựa lên cửa, hít thở thật sâu, lúc nãy suýt chút nữa bị lộ tẩy rồi. Sờ vào hai gò má nóng ran, có thể luộc chín trứng gà.

Sao cứ đứng trước mặt anh, bản thân lại dễ đỏ mặt đến vậy chứ?
1Tìm Kiếm OnPage
Online : 1 Daily : 1 Total : 88
Time : 23:39 Date : 25/12/24
U-ON
Gopet - Mobi Army - Wap Game Hay - Wap Tai Game